Ở tuổi 84, mẹ bà (người Huế gọi là bà) vẫn bán chuối mưu sinh từ 11 giờ sáng đến 10 giờ đêm. Vào những ngày nắng và những ngày mưa, cô ngồi gần cổng Quảng Đức, có khi trước cổng Fu Wan Lao (TP.Huế). Để tiết kiệm, chị thường đi bộ khoảng 4 đến 5 cây số để về nhà sau khi bán xong.
Nhiều người thương cảm cho hoàn cảnh của cô nên thường mua chuối ủng hộ cô, thỉnh thoảng còn cho anh nhiều cân gạo và mì gói. .. Do được nhiều người lan truyền trên mạng xã hội, cô đã dần trở thành gương mặt quen thuộc với nhiều người dân cố đô.
– Ông già ngồi đó, nhìn dòng người qua lại. , Mỉm cười ngọt ngào với các sinh viên của chúng tôi. Tôi không biết nhóm người đã gặp ảnh của tôi trước đây sao? Tôi chỉ biết rằng nó có vẻ sâu, xa và xa.
Khi nải chuối của anh ấy trưởng thành, nó chuyển sang màu xanh và vàng. Không quan trọng là tôi còn sống hay trưởng thành, xanh hay vàng. Cô bán màu chuối, không phải màu chuối.
Mẹ từ từ chặt chuối khi bà 84 tuổi. Chị cho biết, mỗi nải chuối chị chỉ thu về 3.000 đồng, bán cả ngày lãi khoảng 40.000 đến 50.000 đồng. Ảnh: Trần Ơi .
Tôi không nhớ cô ấy lúc 5, 10 hay 20 tuổi khi ngồi đó, tôi chỉ biết có bao nhiêu khung hình ý nghĩa tình cờ hiện lên trong mắt cô ấy mỗi sáng sớm khi cô ấy ở trên cao. Một thế hệ học sinh đi qua lại trên con phố này tụ tập.
Tôi còn nhớ cơn giông đầu mùa hè, cô ngồi xổm trong đống lá lụp xụp bên vệ đường. Bạn có thể trốn trong mưa, nhưng chuối làm sao được? Đằng này, nải chuối của anh phải hứng chịu những giọt nước từ trên trời rơi xuống. Mỗi khi trời mưa thì không sao. Đừng hỏi, chúng ta cũng biết vì sao anh ấy buồn. Chuối bị ướt, mềm không bán được đồng nghĩa với việc không có thu nhập. nạn đói. buồn.
Cái lạnh “đêm thấu xương” ở cố đô, bóng dáng người mẹ già, người đàn ông nhân hậu co ro trong chiếc áo len mỏng và chiếc khăn bịt tai khiến khóe mắt tôi rưng rưng. Anh ngồi đó, đợi người khách cuối cùng, đến 9-10 giờ tối. Hy vọng sẽ bán được vài đô la nữa. Tôi đã trở lại con phố đó hôm nay. Khi lớn lên, tôi có thể tự kiếm tiền và chạy xe ôm trên phố. Như trước đây, bạn sẽ đổ nhiều mồ hôi hơn khi đi xe đạp. Tôi khác rồi, mọi thứ cũng khác, cái cũ và cái túi trước vẫn vậy.
Tôi quay lại, dừng lại bên đường và mua một quả chuối ăn kiêng. Ở tuổi 84, bàn tay đầy tàn nhang này vẫn linh hoạt cầm dao tách buồng nhỏ trên trái chuối. Da mặt và mắt cô sâu hơn, xuất hiện nhiều nếp nhăn. Có thể nhiều người sẽ nói rằng đây là dấu hiệu của tuổi già nhưng với tôi, đó là màu của thời gian và là vẻ đẹp của quá khứ. Người có nhiều nếp nhăn luôn là nỗi nhớ của nhiều người.
Mỗi lần tôi đến thăm bạn, tôi sẽ kể những câu chuyện thú vị về vẻ đẹp của Huế. Những người ngoại tỉnh vô tình thêm yêu Huế qua câu chuyện về Huế.
Nếu một lần đến với Huế, bạn có thể ghé thăm chốn phồn hoa của Huế và tìm hiểu về một cố đô xưa. Sự xuất hiện là khác nhau. Nhiếp ảnh: Trần Ơi .—— Dù thời gian trôi đi, cuộc sống có bộn bề nhưng trong trí nhớ của tôi, hình ảnh của bà cụ này vẫn không hề biến mất. Vẻ đẹp và hình ảnh linh hồn của công trình này đã in sâu vào tâm trí của nhiều người khác. Bạn biết đấy, tôi, những thế hệ trước của tôi và những đàn em của tôi đã có một khoảng thời gian tuyệt vời với bạn, ngay cả khi có những khó khăn đôi khi. Huế lần đầu tiên tham gia giải chạy VnExpress Hue Marathon 2020 được tổ chức tại cố đô vào năm 2020. Sự kiện dự kiến thu hút khoảng 5.000 vận động viên, trong đó hơn 30% là người nước ngoài. Xem chi tiết tại đây.
Leave a Response