Phải nói là mấy tháng đầu không chê vào đâu được: xe bốc, chạy êm ru, ngồi êm ru, đi loanh quanh không bị chê như xe nào, mình mừng lắm và cho sự lựa chọn của mình là đúng. Mỗi khi đi chơi gặp mấy anh “buổi sáng” đó, Vios và Spark lại tự hỏi sao chúng nó khù khờ, sao không chơi Mondeo cũ kỹ như mình? Những khoảnh khắc selfie đó vẫn khiến tôi mỉm cười.
Khoảng sáu tháng sau, khi thời tiết bắt đầu chuyển sang mùa đông, trời rất lạnh do mưa và tôi phải sử dụng xe hơi nhiều. Đầu tiên là máy lạnh không nóng, tôi đi xem máy bơm thì vẫn xử lý được, nhưng nhìn hóa đơn thì có gần 5 triệu đồng. Thay hai cái lốp sau sẽ tốn hơn 4 triệu đồng, thậm chí hôm trước còn rất ì, nhiều khi không giải quyết được. Tìm hiểu xem công nhân nào nói rằng họ cần thay đổi thứ gì đó có áp lực cao. Vâng, tôi đã thay thế nó.
Lúc đó vẫn còn sôi máu vì chi phí không sao nhưng một hôm trời xui đất khiến cô không nhập được số điện thoại. Định đi tiếp thì bị sập bẫy, sợ quá, tôi liền kêu cứu rồi chạy vào nhà xe. Ba mươi phút sau, mặt tôi đen lại: Tôi hỏng hộp số.
Bạn đã nhận bao nhiêu cuộc gọi từ tôi, và báo giá nhẹ nhàng khoảng 5.000 đô la. Tưởng trời sập nên không nghe rõ, với giá này tôi phải trả thêm một triệu nữa. ——Đây là bài học để tôi mặc Mondeo 2003 một cách đàng hoàng. Sau này ra đường, tôi biết mình là người điên duy nhất, và hầu hết mọi người đều thông minh vì họ biết mình là ai. Sau ngày hôm đó, tôi nhanh chóng thu dọn và chọn một con vịt mới lấp lánh hình vòng cung.
Từ trước đến nay chỉ đổ xăng, bơm xăng điều hòa, không tốn một xu vào gara. Vì vậy, theo tôi, nên dùng một số tiền nhỏ để mua “xe cỏ” thay vì mua một chiếc xe đời cao cũ. Tôi nghĩ rằng một va chạm nhỏ sẽ tốn một phần ba chi phí sửa chữa của chiếc xe. Chẳng may bị gió thổi bay, huống chi là hầu hạ nàng. Đăng nó ở đây. -Quốc Tuấn
Leave a Response