Tôi cũng viết khá lâu vì đây là chuyện riêng của gia đình tôi. Chỉ có bốn người trong gia đình tôi: tôi, chị gái tôi và bố mẹ tôi. Bố tôi là một ông bố vô tư, vừa mở mắt đã tìm được chỗ nhậu nhẹt. Người cả ngày uống bia thay cơm đương nhiên việc nhà không nên để ý. Một người kiếm được bao nhiêu tiền, đã nhậu nhẹt đến tận khuya. Mỗi lần bố uống rượu ở nhà, tôi cảm thấy sợ hãi vì bố luôn chửi bới tôi những điều mà bố không nên nói.
Mọi thứ đều xoay quanh mẹ tôi, bà thường gọi ba là mẹ. Đằng này họ đánh nhau trăm trận, tắt máy tức giận chiếm đoạt anh chị tôi. Lúc đầu, tôi tự hỏi mình đã làm gì sai mà giận chúng tôi?
Bất cứ khi nào ai đó hỏi tôi về gia đình của tôi, tôi cảm thấy đau đớn trong lòng. Ngoài xã hội, nhiều bậc cha mẹ cho rằng con cái là nơi để trút giận trong những lần cãi vã. Họ không bao giờ hỏi nếu chúng tôi làm tổn thương chúng tôi. Chúng tôi thực sự rất buồn, như mỗi khi ai đó hỏi về gia đình tôi, một nhát dao cứa vào tim.
Tôi không hiểu tại sao những người này chỉ nghĩ đến cảm xúc tức thời của họ mà không suy nghĩ. Mỗi khi cha mẹ cãi nhau, ảnh hưởng đến sức khỏe tinh thần của con cái trong gia đình.

>> Bài viết này không nhất thiết trùng với quan điểm của VnExpress.net. Đăng tại đây .
TrầnTuyếtNhung
Leave a Response